Một yogi
muốn đi tới thành công tuyệt đối (chuyện này hiếm hoi) thì những điều phải tuân
theo thêm là:
- Bất bạo động (trong bất cứ hoàn cảnh nào).
- Không nói dối, nếu khi sự thật có thể làm hại ai, nhà yogi có quyền im lặng.
- Thường xuyên học hỏi, nghiên cứu.
- Không uống rượu, tuyệt dục.
- Không nhận tặng vật, không tích góp của cải. Nếu có dư hơn nhu cầu mà không bố thí tức là đồng nghĩa với ăn cắp.
- Không làm quấy đã đành, chỉ nghĩ tới điều trái cũng là tội lỗi.
- Đặt hết tinh thần, tình cảm vào đấng tối cao hay "Tâm thức vũ trụ".
- Phải trọn vẹn với "Dâng hiến, phụng sự, minh triết".
- Hướng về mục đích nhưng không đặt nặng sự thành đạt, kiên cường, từ tốn đi tới dù cho mọi người phê phán, giống như "xe cát biển Đông".
- Đây là một sân choi, là một cuộc chơi và chúng ta _ những người tham gia trong cuộc chơi ấy_ cốt tìm lấy niềm vui và cố tạo lấy niềm vui. Những gì qua được cứ để nó qua đi và chúng ta sẵn sàng bước tới trong an nhiên và thư thái và theo Chú thiển nghĩ đấy là thái độ sáng suốt của người tập DƯỠNG SINH. Hãy đến với cuộc chơi bằng cả TẤM LÒNG và CHÂN TÌNH cùng với niềm ĐAM MÊ thì cuộc sống sẽ thú vị biết bao! VÀ MỌI NGƯỜI SẼ CUNG VUI VỚI MÌNH.Chú mong là sẽ được chia sẻ phần nào. Chúc Tung vui gột bỏ hết những vướng bận bấy lâu nay. Tiền bạc là của con mình, địa vị chỉ tạm thời giữ, vinh quang thuộc về quá khứ, sức khỏe mới là của ta
HIỂU ĐỜI : Dương Trạch Tế
Qua một ngày mất một ngày.Qua một ngày vui một ngày.Vui một ngày lãi một ngày.
“Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú”. Người già
phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi, hãy chia tay với “ông sư khổ hạnh”, hãy làm
“con chim bay lượn”. Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc, cần chơi thì chơi, luôn
luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó
mới là ý nghĩa sống của tuổi già.
Cái được, người ta chẳng hay để ý; cái không được thì nghĩ nó to lắm, nó đẹp
lắm. Thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tùy thuộc vào sự thưởng
thức nó ra sao. Người hiểu đời rất quý trọng và biết thưởng thức những gì mình
đã có, và không ngừng phát hiện thêm ý nghĩa của nó, làm cho cuộc sống vui hơn,
giàu ý nghĩa hơn.
1. Con người ta vốn
chẳng phân biệt giàu nghèo sang hèn, tận tâm vì công việc là coi như có cống
hiến, có thể yên lòng, không hổ thẹn với lương tâm là được. Thực ra ghế cao chẳng bằng tuổi thọ cao, tuổi
thọ cao chẳng bằng niềm vui thanh cao.
Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc nào muốn thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống vì ý thích hay không thích của người khác, nên sống thật với mình.
Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc nào muốn thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống vì ý thích hay không thích của người khác, nên sống thật với mình.
2. Tuổi già tâm
không già, thế là già mà không già; Tuổi không già tâm già, thế là không già mà
già.
3.
Tại
sao khi còn sức khỏe, còn hưởng thụ được mà cứ phải sợ cái này? sợ cái kia? sợ
bạn bè, sợ chòm xóm phê phán rồi cứ ráng mà nhịn? tới ngày muốn sống cho thoải
mái đúng bản năng thì răng đã rụng, tuổi trẻ không còn, nhan sắc cũng tàn, đi tới
đâu run tới đó thì còn sức đâu mà làm cái gì nữa? Thuận lẽ tự nhiên: Nếu bạn đã cố gắng hết mình nhưng
vẫn không thay đổi được những gì bạn không mong muốn, vậy hãy để nó thuận theo
lẽ tự nhiên thôi! Có lẽ đó cũng là một cách giải thoát. Mọi chuyện ở đời làm
sao cưỡng ép theo ý muốn, những trái dưa ép chín cũng đâu có ngọt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.